Ngày xửa ngày xưa có một người tiều phu tên là Cuội. Một hôm, Cuội vác rìu vào rừng sâu chặt cây, bất ngờ gặp một hang Cọp. Cuội liền xông đến vung rìu bổ cho mỗi con một nhát lăn quay trên mặt đất. Vừa lúc đó, cọp mẹ về tới. Cuội sợ hãi trèo thót lên cây cao.
Từ trên cây nhìn xuống, Cuội thấy cọp mẹ đi đến một gốc cây gần chỗ Cuội ẩn, đớp lấy một ít lá rồi trở về nhai và mớm cho Cọp con. Ít giây sau Cọp con sống lại, Cuội vô cùng kinh ngạc chờ Cọp Mẹ tha Cọp con đi lần xuống tìm đến cây lạ kia đào gốc mang về. Trên đường về Cuội đã cứu một ông lão ăn mày nằm chết trên bãi cỏ, bằng chính lá cây lạ đó.
Ông lão sống lại và dặn dò Cuội đây là cây cải tử hoàn sinh nên phải tưới bằng nước sạch, nếu không cây bay lên trời. Từ ngày có cây thuốc quý, Cuội cứu sống được rất nhiều người. Hễ nghe nói có ai nhắm mắt tắt hơi là Cuội vui lòng mang lá cây đến tận nơi cứu chữa.
Tiếng đồn Cuội có phép lạ lan đi khắp nơi. Một chiều Cuội đi rừng kiếm củi, người vợ ở nhà không nhớ lời chồng dặn, tưới nước bẩn làm cây quý bay lên trời. Cuội về nhà thấy thế ,hốt hoảng vứt gánh củi, nhảy bổ đến, toan níu cây lại. Nhưng cây lúc ấy đã rời khỏi mặt đất lên quá đầu người.
Cuội chỉ kịp móc rìu vào rễ cây, định lôi cây xuống, nhưng cây vẫn cứ bay lên. Cuội cũng nhất định không chịu buông, nên cây kéo cả Cuội bay vút lên đến cung trăng.Từ đó về sau, Cuội ở lại trên cung trăng cùng cây quý của mình.