Ngày xửa ngày xưa, vào thời vua Vua Hùng Vương thứ 18, có một cậu con trai nuôi thông minh tuấn tú tên là Mai Yển, hiệu là An Tiêm.
Khi An Tiêm lớn lên, vua cưới vợ cho An Tiêm, và tin dùng ở triều đình. Cậy nhờ ơn Vua cha, nhưng An Tiêm lại kiêu căng cho rằng tự sức mình tài giỏi mới gây dựng được sự nghiệp, chứ chẳng nhờ ai. Lời nói này vô tình lọt đến tai vua, vua cho rằng An Tiêm là kẻ kiêu mạn, vô ơn, bèn đày An Tiêm cùng vợ con ra một hòn đảo xa ở nước ta.
Họ sống trên hoang đảo và ra sức khai khẩn, trồng trọt để kiếm sống. Một ngày nọ có con chim lạ từ phương Tây bay đến nhả mấy hạt gì xuống đất. Được ít lâu, thì hạt nẩy mầm, mọc dây lá cây lan rộng. Cây nở hoa, kết thành trái to. Rất nhiều trái vỏ xanh, ruột đỏ. An Tiêm gọi là trái Dưa Hấu và lấy hạt gieo trồng khắp nơi, sau đó mọc lan ra rất nhiều.
Một ngày kia, có một chiếc tàu bị bão dạt vào cù lao, thấy có nhiều trái lạ, ngon. Họ đua nhau đổi thực phẩm cho gia đình An Tiêm. Nhờ đó mà gia đình bé nhỏ của An Tiêm trở nên đầy đủ và cuộc sống sung túc hơn.
Về sau gia đình An Tiêm được vua đón về khôi phục lại chức vụ. An Tiêm dâng cho vua giống dưa hấu mà mình may mắn có được. Rồi phân phát hạt dưa cho dân chúng trồng ở những chỗ đất cát, làm giàu thêm cho xứ Việt một thứ trái cây danh tiếng.